Thực Tập Sinh NASA Tìm Ra Siêu Trái Đất Cách Chúng Ta 226 Năm Ánh Sáng

10 Tháng Giêng 20191:36 SA(Xem: 8721)
Thực Tập Sinh NASA Tìm Ra Siêu Trái Đất Cách Chúng Ta 226 Năm Ánh Sáng
Thực Tập Sinh NASA Tìm Ra Siêu Trái Đất Cách Chúng Ta 226 Năm Ánh Sáng

Khoảng đầu tháng 01/2019, một số nguồn tin cho biết, nhờ sử dụng dữ liệu từ kính thiên văn Kepler, 2 thực tập sinh NASA và một nhóm các nhà thiên văn học nghiệp dư đã tìm thấy một "siêu Trái Đất" mới. Với kích thước gần gấp đôi Trái Đất và được đặt tên là K2-288Bb, thế giới mới nằm trong vùng có thể sống được của ngôi sao của nó, làm dấy lên hi vọng nó có thể tồn tại sự sống.

 

"Siêu Trái Đất" cách chúng ta 226 năm ánh sáng, nằm trong chòm sao Taurus, và có thể là một hành tinh đất đá hoặc hành tinh khí gas tương tự Sao Hải Vương. Kích thước của nó được xem là khá hiếm trong số các ngoại hành tinh - tức là những hành tinh nằm bên ngoài Thái Dương hệ.

 

Adina Feinstein, một sinh viên tốt nghiệp Đại học Chicago, tác giả chính của một bài viết miêu tả hành tinh mới đã được chấp thuận đăng bởi tờ The Astronomical Journal cho biết: “Đây là một khám phá rất thú vị bởi cách người ta phát hiện ra nó, quỹ đạo ôn đới của nó, và vì các hành tinh với kích thước như thế thường không phổ biến cho lắm”

 

Hành tinh mới được phát hiện nằm trong một hệ sao được biết đến với tên gọi K2-288, có chứa một cặp sao mờ, nguội, cách nhau khoảng 8.2 tỷ km - tức gần 6 lần khoảng cách từ Sao Thổ và Mặt Trời. Ngôi sao sáng hơn có kích thước bằng một nửa Mặt Trời, ngôi sao còn lại bằng 1/3 Mặt Trời xét về khối lượng và kích cỡ.

 

K2-288Bb quay quanh ngôi sao nhỏ hơn, mờ hơn, với chu kỳ 31.3 ngày. Phát hiện mới được thực hiện vào năm 2017, khi Feinstein và Makennah Bristow, một sinh viên chưa tốt nghiệp tại Đại học North Carolina Asheville, đang thực tập với Joshua Schlieder, một nhà vật lý thiên văn tại Trung tâm Goddard Space Flight của NASA tại Greenbelt, Maryland. Họ đã tìm dữ liệu của kính thiên văn Kepler để làm bằng chứng cho những lần quá cảnh - tức những lần một ngôi sao bị mờ đi khi một hành tinh vệ tinh của nó đi ngang qua ngôi sao đó. Khi nghiên cứu dữ liệu từ chiến dịch quan sát thứ tư trong sứ mệnh K2 của Kepler, nhóm đã để ý thấy 2 lần quá cảnh trong hệ thống. Nhưng các nhà khoa học đòi hỏi phải có thêm một lần quá cảnh nữa trước khi có thể tuyên bố phát hiện ra một hành tinh, và trong các dữ liệu họ đánh giá lại không hề có một tín hiệu thứ 3 nào.

 

Tuy nhiên, sau đó nhóm mới phát hiện ra rằng họ đã không phân tích mọi dữ liệu có được. Trong chế độ K2 của Kepler, vốn chạy từ 2014 đến 2018, kính thiên văn đã định vị lại bản thân nó để hướng vào một điểm mới trên bầu trời ở giai đoạn khởi đầu của mỗi chiến dịch quan sát kéo dài 3 tháng. Các nhà thiên văn học ban đầu quan ngại rằng việc định vị lại sẽ gây ra những lỗi hệ thống trong việc đo đạc, nên đã bỏ qua dữ liệu trong những ngày đầu của đợt quan sát.

 

Khi nghiên cứu lại các dữ liệu đã bị bỏ qua, họ đã tìm thấy thứ mình cần để xác nhận sự tồn tại của ngoại hành tinh mới. Dữ liệu đã qua tái xử lý đã được đăng tải trực tiếp lên Exoplanet Explorers, một dự án mà mọi người có thể tìm kiếm những thứ Kepler quan sát được trong sứ mệnh K2 để định vị các hành tinh mới đang quá cảnh.

 

Tháng 05/2017, các tình nguyện viên đã để ý thấy lần quá cảnh thứ 3 và bắt đầu một cuộc thảo luận thú vị về thứ mà họ cho là một hành tinh kích cỡ Trái Đất trong hệ thống, và Feinstein và các đồng nghiệp của cô đã để ý cuộc thảo luận đó. Cô chia sẻ:  “Chúng tôi đã lỡ mất như vậy đấy, và phải nhờ những cặp mắt quan sát kỹ càng của các nhà khoa học đại chúng mới có được phát hiện cực kỳ quý giá và dẫn chúng tôi đến đó”. Nhóm của cô hiện đã bắt đầu theo sát những thứ Kepler quan sát được bằng cách sử dụng Kính thiên văn không gian Spitzer của NASA, kính thiên văn Keck II tại Đài quan sát W.M.Keck và Kính thiên văn hồng ngoại của NASA (2 kính thiên văn sau được đặt ở Hawaii), đồng thời còn xem xét dữ liệu từ sứ mệnh Gaia của ESA (Cơ quan không gian Châu Âu).

50Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
00
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
Tạo bài viết
22 Tháng Ba 2019
Bất kể thời tiết giá lạnh ra sao, một cơ hội để nhìn ngắm những ánh sáng lung linh trời bắc bao phủ lên trên bề mặt đóng băng của Hồ Superior trên bờ biển phía tây của Keweenaw Peninusla là phần thưởng của đêm tối.
21 Tháng Ba 2019
Đuôi sao và bình minh trong bức tranh toàn cảnh đêm được chụp lại vào ngày 19/03/2019. Khung cảnh nhìn về phía chân trời phía đông từ La Nava de Santiago, Tây Ban Nha. Để tạo ra nó, một loạt các khung hình kỹ thuật số liên tục được ghi lại trong khoảng 2 giờ và kết hợp để theo dõi chuyển động đồng tâm của các ngôi sao qua bầu trời đêm.
18 Tháng Ba 2019
Điều gì đang diễn ra ở trung tâm của thiên hà xoắn ốc M106? Thiên hà M106 xuất hiện vô cùng ấn tượng với một đĩa xoắn ốc chứa đầy những ngôi sao màu xanh cùng mây khí, và phần gần trung tâm với những dải bụi mảnh màu đỏ hòa quyện vào nhau. Lõi của M106 bức xạ mạnh trong vùng sóng radio và tia X, cho thấy hai luồng vật chất phun theo hai hướng ngược nhau, dọc theo trục lớn của thiên hà. M106 là một trong những thiên hà tiêu biểu theo kiểu Seyfert với phần trung tâm có độ sáng lớn bất thường.
15 Tháng Ba 2019
Thiên hà xoắn ốc to lớn, xinh đẹp, M101 là một trong những mục cuối cùng trong danh mục nổi tiếng của Charles Messier, nhưng chắc chắn không phải là cái kém nhất. Trải rộng khoảng 170.000 năm ánh sáng, thiên hà M101 rất lớn, gần gấp đôi kích thước của Dải Ngân Hà Milky Way. M101 cũng là một trong những tinh vân xoắn ốc nguyên bản được quan sát bởi kính viễn vọng lớn thế kỷ 19 của Lord Rosse, Leviathan of Parsontown.
12 Tháng Ba 2019
Làm thế nào Mặt trăng có thể mọc xuyên qua một ngọn núi? Thật ra là không thể - thứ được chụp ở đây là Mặt trăng mọc qua bóng của một ngọn núi lửa lớn. Núi lửa là Mauna Kea, Hawai'i, Hoa Kỳ, một địa điểm thường xuyên chụp ảnh ngoạn mục vì đây là một trong những địa điểm quan sát hàng đầu trên Trái đất. Mặt trời ở hướng ngược lại, phía sau camera.
11 Tháng Ba 2019
Có phải các thiên hà là những viên nam châm khổng lồ? Đúng, nhưng từ trường trong các thiên hà thường yếu hơn nhiều so với trên bề mặt Trái đất, cũng như phức tạp hơn và khó đo đạc hơn.